Đấu kiếm là môn thể thao đối kháng có động tác kĩ thuật rất đẹp mắt và duyên dáng. Bộ môn này còn được gọi là fencing. Vào thế kỷ thứ 18 hoạt động này ở nên rất thịnh hành ở các nước Châu Âu. Đây là môn thể thao quý tộc dành cho giới thượng lưu tại Pháp.
1.Lịch sử của đấu kiếm
Khi chưa có súng đạn, kiếm và khiêm là hai lựa chọn hàng đầu của các binh lính khi ra trận. Kiếm thuật được sử dụng rộng rãi trong chiến tranh bởi các quân đội Ba Tư, Babylon, Hy lạp và các bộ tộc Đức. Người La Mã đưa đấu kiếm thành một nghệ thuật, một môn học để giảng dạy cho cả quân đoàn và đấu sĩ của họ.Trong giới quý tộc Châu Âu thời Trung cổ sử dụng kiếm thể hiện cho tầng lớp và sự cao quý.
Tuy nhiên bộ giáp thời đó rất nặng ảnh hưởng tới việc sử dụng kiếm. Với sự ra đời của thuốc súng vào thế kỷ 14. Áo giáp trở nên vô dụng và gây cản trở nên đã bị lược bỏ trong trận chiến. Nhưng thanh kiếm vẫn được đeo trên người biểu tượng cho sự trung thành và quyền lực. Ngoài ra thanh kiếm vẫn là vũ khí duy nhất để tự vệ khi đánh áp sát.
2.Thay đổi để trở thành môn thể thao góp mặt trong Olympic
Vào thế kỷ thứ 16. Người Ý phát nhận thấy sử dụng kiếm khéo léo hơn là tận dụng phần góc cạnh. Đấu kiếm tập trung chủ yếu vào tốc độ hơn lực đánh nên những thanh kiếm mang phong cách chiến đấu đơn giản hơn, nhẹ nhàng hơn. Sự đổi mới này đã lan rộng khắp Châu Âu và trở thành môn nghệ thuật của giới quý tộc.
Trải qua bề dày lịch sử, gắn liền với nhiều sự kiện khác nhau thanh kiếm tiếp tục được cải thiện vào thế kỷ 18. Thanh kiếm này được sử dụng cho các kỵ binh người Hungary và quân đội Châu Âu. Lưỡi kiếm quân sự có dạng dẹt to tương đối nặng và sử dụng trong các đấu trường đấu kiếm cho đến thế kỷ 19. Khi người Ý giới thiệu một loại kiếm nhẹ hơn và mỏng hơn đã nhận được sự hưởng ứng nhiệt tình. Sự thay đổi này phù hợp khi chơi thể thao.
3.Phân biệt 3 loại kiếm
Theo thời gian những thanh kiếm ngày càng mỏng nhẹ hơn. Điều này tạo cơ hội cho đấu kiếm phát triển thành một môn thể thao. Vào năm 1896 lần đầu tiên môn thể thao này góp mặt trong thế vận hội bao gồm 3 kiểu thi đấu tương ứng với 3 thanh kiếm khác nhau.
Foil đây là loại nhẹ nhất trong 3 thanh kiếm thi đấu. Thanh này chỉ nặng 0.5kg và đạt chiều dài 110cm. Nó có lưỡi mỏng hơn và phần bảo vệ chuông nhỏ hơn. Để ghi điểm các vận động viên cần đâm trúng ngực của đối thủ bằng đầu kiếm. Khi đâm trúng giáp ở vùng hợp lệ sẽ lóe sáng và được tính điểm.
Épée nặng khoảng 0.8kg và dài 110cm. Vùng ghi điểm của kiếm ba cạnh là toàn thân bao gồm cả phần đầu. Do vùng ghi điểm rộng nên khi hai vận động viên đâm trúng mục tiêu thì điểm sẽ được tính cho cả hai.
Sabre thanh kiếm có lưỡi phẳng trọng lượng là 0.5kg và đạt chiều dài 105cm. Vận động viên sẽ ghi điểm nếu như đâm trúng phần trên thắt lưng, đầu và cánh tay. Nhưng ngoại trừ bàn tay và phần dưới thắt lưng của đối thủ.
Lời kết.
Đấu kiếm là một trong những môn thể thao lâu đời nhất trên thế giới. Dựa vào những kỹ năng kiếm thuật,môn thể thao hiện đại đã chia làm 3 thanh kiếm tượng trưng cho 3 môn thi đấu khác nhau. Phù hợp với nhiều lứa tuổi và dành cho cả nam và nữ luyện tập. Đây là môn thể thao được ưu chuộng và phổ biến trên thế giới. Đặc biệt được đưa vào giảng dạy tại các trường Châu Âu như một môn thể dục.