Capoeira là sự pha trộn đầy mê hoặc của những màn khiêu vũ, nhào lộn và võ thuật. Capoeira ngụy trang cho mình bằng những điệu nhảy truyền thống của người Brazil. Nhưng ẩn sâu là võ thuật chiến đấu của người Châu Phi. Capoeira ăn sâu vào nền văn hóa Barzil, tạo nên sức ảnh hưởng mạnh mẽ trong suốt quá trình lịch sử và được lưu truyền đến ngày nay. Năm trăm năm trước. Capoeira được biết đến như những điệu nhảy nhanh và phức tạp kết hợp với sức mạnh cùng tốc độ. Những kỹ thuật này tạo nên cú đá sắc bén và khó lường. Capoeira như điệu nhảy của võ thuật còn những người luyện tập là những vũ công.
1.Lịch sử tạo nên di sản văn hóa của xứ Brazil
Vào thế kỷ thứ 16, Việc buôn bán nô lệ ở Barzil trở nên mạnh mẽ. Người Bồ Đào Nha đưa một lượng lớn nô lệ từ Angola và Congo đến Barzil để trồng và thu hoạch mía. Niềm khao khát tự do trỗi dậy. Một số nô lệ bỏ trốn khỏi trang trại mía đường tìm đến những nơi sơ khai khó xác định. Tại nơi định cư mới. Họ lập nên ngôi làng của chính mình lấy tên là Quilombos. Những khu định cư này bắt đầu phát triển về quy mô ngày càng lớn thu hút những nô lệ bỏ trốn, người Barzil bản xứ và người Châu Âu trốn khỏi chủ nghĩa cực đoan.
Những người đến từ quốc gia và tầng lớp khác nhau. Tại đây họ đã có sự giao thoa về văn hóa. Chính trong cộng đồng này. Capoeira phát triển như một hình thức tự vệ chống lại quân đội. Quân lính Bồ Đào Nha đã mất cảnh giác vì không lường trước được những điệu nhảy truyền thống của Brazil mà những nô lệ thường nhảy múa lại là kỹ thuật chiến đấu của người Châu Phi. Người đứng đầu ngôi làng là Quilombos Dos Palmares đã nhiều lần ngăn chặn các cuộc đàn áp từ quân lính Bồ Đào Nha.
2. Sự phát triển của Capoeira
Vào năm 1888, chế độ nô lê tại Barzil bị bãi bỏ. Capoeira vẫn phát triển và lan rộng song song với sự tăng trưởng kinh tế của Barzil. Tuy nhiên điệu nhảy này bị cấm do liên quan đến những vấn đề xã hội như tội phạm và bạo lực. Chính phủ Barzil lo sợ những nô lệ cũ hợp lực nổi dậy chống lại chính quyền. Do đó đã ban hành lệnh cấm những người sử dụng môn võ này. Bất cứ ai thực hiện điệu nhảy này sẽ bị bắt giam.
Để giữ cho điệu nhảy này tồn tại. Những vũ công theo đuổi Capoeira được gọi là Capoeiristas dần cải thiện môn võ này giống như điệu múa truyền thống. Điều này làm xã hội dần chấp nhận và coi môn võ như một hình thức giải trí. Cảnh sát cũng khó nắm bắt những người truyền bá Capoeira vì họ không sử dụng tên thật.
Đến năm 1900, những cuộc đàn áp đã dần giảm xuống. Hai bậc thầy Capoeira đã tích cực lưu truyền và bảo vệ di sản này là Mestre Pastinha và Mestre Bimba. Mestre Bimba đã mở trường học Capoeira đầu tiên vào năm 1932. Nhưng đến năm 1936 mới được chính phủ Barzil chính thức công nhận điệu nhảy này. Ngày nay môn nghệ thuật này là di sản phi vật thể đầy tự hào của Barzil và môn thể thao quốc gia thứ 2 tại Barzil.
Lời kết
Trải qua hàng trăm năm lịch sử. Mang đậm bản sắc truyền thống Barzil. Capoeira là thành tựu đáng nể của những con người đấu tranh vì cuộc sống tươi đẹp hơn. Điệu nhảy này chính là quá trình xây dựng của những người khát khao tự do và bình đẳng. Capoeira như một nghệ thuật đẹp đẽ. Biểu tượng một lối sống truyền cảm hứng, đấu tranh cho tự do và thúc đẩy một cuộc sống lành mạnh. Ngày nay Capoeira trở thành di sản phi vật thể đầy tự hào của Barzil.