Cũng giống như rất nhiều môn thể thao khác, ở quyền anh cũng có các đai vô địch để khẳng định sức mạnh và tài năng của các võ sĩ. Trên thế giới hiện nay tồn tại rất nhiều đai vô địch quyền anh khác nhau. Thế nhưng chỉ có duy nhất 4 đai được toàn Thế giới công nhận đó chính là: WBO, WBA, WBC, IBF.
Sự ra đời của các đai vô địch quyền anh
Từ những năm 1920 của thế kỷ trước, khi mà quyền anh mới ra đời đã nhanh chóng tạo ra cho mình được một sức hút riêng. Những trận thi đấu đầy máu me của các võ sĩ bắt đầu trở thành một “món” cá cược dành cho giới đại gia. Đây cũng được xem như mỏ vàng của giới tổ chức quyền anh.
Chính vì nhận thấy được khả năng kiếm tiền khổng lồ từ bộ môn này, các tổ chức quyền anh bắt đầu sáng lập ra cho mình những chiếc đai vô địch.
Ngoài việc để công nhận thành tích của người võ sĩ chiến thắng; mục đích quan trọng hơn là để thu hút các võ sĩ tham gia thi đấu; thu hút người xem và sự cá cược của giới đại gia để thu về lợi nhuận. Những tố chức quyền anh nào tổ chức thi đấu càng chuyên nghiệp; các trận đấu diễn ra chất lượng thì càng có nhiều ông lớn đầu tư tiền bạc vào, các đai trao cho võ sĩ chiến thắng cũng được coi trọng hơn.
Mặc dù có rất nhiều tổ chức quyền anh cùng ra đời, thế nhưng chỉ có 2 tổ chức là phát triển nhất. Sau này, khoảng năm 1963, 2 ủy ban quyền anh lớn nhất thời điểm bấy giờ phát triển lên thành WBA và WBC. Đây được xem là 2 liên đoàn quyền anh chính thống đầu tiên, được toàn Thế giới công nhận. WBA và WBC đã cùng nhau thống trị và dẫn dắt quyền anh trong suốt nhiều năm.
Tại sao lại xuất hiện nhiều đai vô địch như vậy?
Sự uy tín của đai WBA và WBC đã thu hút các võ sĩ tham gia tranh tài. Đặc biệt là các võ sĩ quyền anh chuyên nghiệp nổi tiếng. Nhờ đó, những thành công và doanh thu mà 2 liên đoàn này gặt hái về được không hề ít. Những trận thi đấu diễn ra chóng vánh; doanh thu thu về cực khủng nên nhu cầu tổ chức ra các trận đấu boxing luôn cao. Sự béo bở của miếng mồi quyền anh khiến cho nhiều tổ chức khác phải “thèm khát”. Tất cả đều muốn “thò đũa” của mình vào để hưởng lợi.
Vì vậy, sau 20 năm, tiếp tục có thêm nhiều tổ chức quyền anh nữa ra đời và phát triển mạnh nhất là WBO và IBF. Lúc này quyền anh Thế giới bắt đầu tồn tại tới 4 liên đoàn boxing, 4 đai vô địch. Hai tổ chức này dù ra sau nhưng đã vươn lên tổ chức các trận đấu quyền anh Thế giới cực kỳ chất lượng. Giá trị của đai WBO và IBF được nhiều người coi trọng không kém gì WBA và WBC.
Tuy nhiên, những người hâm mộ quyền anh lâu năm lại cho rằng việc xuất hiện nhiều đai vô địch như vậy khiến cho các đai không còn có giá trị cao nữa.
Những tranh cãi xung quanh sự ra đời của đai vô địch IBO
Năm 1988, liên đoàn IBO được thành lập và lại tiếp tục tung ra thêm một chiếc đai vô địch nữa là 5. Nếu như sự tồn tại của 4 đai WBC, WBA; IBF, WBO khiến cho giới quyền anh Thế giới đã cảm thấy quá nhạt nhẽo và chán nản rồi thì sự xuất hiện của IBO càng khiến chiếc đai vô địch bị giảm đi giá trị.
Nhiều người hâm mộ không hề công nhận sự tồn tại của đai vô địch IBO. Minh chứng là trận đấu giữa Anthony Joshua và Andy Ruiz Jr. Mặc dù Andy Ruiz Jr là người đã giành chiến thắng; thế nhưng truyền thông không liệt kê đai này vào hệ thống đai vô địch mà võ sĩ đang sở hữu.
Quy định về thi đấu ở các hạng cân
Quyền anh có tổng cộng 12 hạng cân được đưa vào để thi đấu. Từ hạng cân 48 kg (105 lb) đến trên 91 kg (200 lb). Tuy nhiên, các võ sĩ chuyên nghiệp lại chỉ thi đấu ở 8 hạng cân, gồm:
- Hạng ruồi, 112 lb (50.7 kg)
- Hạng gà, 118 lb (53.5 kg)
- Hạng lông, 126 lb (57.1 kg)
- Hạng nhẹ, 135 lb (61.2 kg)
- Hạng bán trung, 147 lb (66.6 kg)
- Hạng trung, 160 lb (69,7 kg)
- Hạng dưới nặng, 175 lb (79.4 kg)
- Hạng nặng, 195 lb (88.5 kg) và hơn nữa.
Ở mỗi tổ chức sẽ có quy định về tên gọi của các hạng cân này khác nhau. Tuy nhiên, các võ sĩ có thể thi đấu cùng lúc ở nhiều hạng cân khác nhau; tùy thuộc vào cân nặng của võ sĩ ở từng thời điểm.
Ví dụ, võ sĩ A đang thi đấu ở hạng dưới ruồi (48kg) nhưng vài tháng sau cân nặng của anh ta lên tới 50kg thì võ sĩ đó sẽ được tham gia thi đấu ở hạng ruồi.
Những trận đấu “cướp” đai vô địch được ra đời
Có vẻ các tổ chức quyền anh thế giới vẫn chưa đủ hài lòng về doanh thu của các trận đấu thông thường. Họ còn tổ chức ra giải thi đấu để các võ sĩ tranh đai của nhau. Một võ sĩ sở hữu 1 trong 4 đai có thể gặp các võ sĩ sở hữu đai khác để so tài. Người chiến thắng sẽ giành được cùng lúc 2 đai vô địch.
Tuy nhiên, những trận đấu như thế này lại thu hút được khá nhiều người. Có nhiều trận đấu còn được liệt vào danh sách những trận so găng boxing đắt giá nhất lịch sử. Tiêu biểu như trận đấu giữa Floyd Mayweather và Canelo Alvarez đã thu về 214,7 triệu bảng. Sở dĩ các trận đấu có thể đạt được doanh thu đó bởi vì những võ sĩ tham gia trận so găng này đều là các võ sĩ nổi tiếng; sức hút của họ rất lớn khiến cho các fan hâm mộ đổ dồn về xem.
Lời kết
Tóm lại, chỉ có 4 đai WBO, WBA, WBC và IBF là được Thế giới công nhận; những chiếc đai vô địch khác dù có nhưng sẽ không thể có giá trị bằng 4 đai này. Việc xây dựng nên các đai vô địch quyền anh này sẽ tạo động lực để các võ sĩ phát triển hơn. Đồng thời cũng đem lại một nguồn thu nhập không nhỏ cho tất cả võ sĩ; đơn vị tổ chức và người hâm mộ.
Xem thêm: 5 cuộc so găng boxing nổi tiếng đắt giá nhất lịch sử quyền anh